Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

Chữ "Hoa" trong Tây Tiến

CHỮ “HOA” TRONG TÂY TIẾN

Sau khi đọc bài “Chen ngang một chữ “hoa” trong Tây tiến của Võ Minh (THT 486), tôi rất cảm phục và có phần đồng cảm về những suy nghĩ riêng của tác giả bài báo. Anh không phụ thuộc về cách hiểu chữ “hoa” trong Tây tiến của những giáo sư, tiến sĩ ở các tài liệu tham khảo. Anh cũng đưa ra một cách cảm thụ hợp lý về thơ văn: “Cái đẹp bắt nguồn từ cái đúng, có từ trong cái đúng. Nói chính xác là cái đúng được phản ánh qua nói và viết bằng sự biểu cảm tinh tế, tài hoa một cách rất văn học thì đạt đến cái đẹp văn chương”. Từ quan niêm đó, Võ Minh đã lý giải hợp lý chữ “hoa” trong câu thơ Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa: “ Chủ thể “hoa” ở đây là biểu trưng, là hình ảnh nhằm biểu đạt những ngọn đuốc bừng lên trong đêm hội như cả một vùng hoa nở giữa núi rừng về đêm vậy”.

Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010

Nhớ mãi trường xưa- Thơ Nguyễn Công Thanh

                                             NHỚ MÃI TRƯỜNG XƯA

Mười năm trở lại trường xưa,
Ngọc lan vẫn đợi vẫn chờ đó sao!

Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010

Nét đặc sắc của "Bài thơ về tiểu đội xe không kính"

NÉT ĐẶC SẮC CỦA BÀI THƠ VỀ TIỂU ĐỘI XE KHÔNG KÍNH

Bài thơ về Tiểu đội xe không kính là bài ca về những đoàn xe ra trận trong những năm “tất cả vì Miền Nam phía trước”. Là người lính trong đoàn quân “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước” nên Phạm Tiến Duật không chỉ mang vào thơ hơi thở nóng hổi của chiến tranh mà còn phản ánh chân thực những khó khăn, thiếu thốn cũng như tinh thần lạc quan, yêu đời, không sợ hy sinh gian khổ của người lính lái xe.

Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

Trúng số-Truyện Mini

TRÚNG SỐ

Ông Toàn là người nổi tiêng liêm khiết. Hơn hai mươi năm làm giám đốc mà ông và gia đình vẫn sống trong ngôi nhà cấp bốn cũ kỹ, chật hẹp. Đồ đạc trong nhà ngoài xe máy “nghĩa địa”, ti vi đời cũ và một tủ sách chẳng còn gì có giá trị. Trong các cuộc họp cơ quan, ông thường nói đến phẩm chất của người cán bộ là phải cần kiệm, liêm khiết, chí công vô tư. Phải lo trước  cái lo của mọi người và vui sau cái vui của quần chúng. Những lúc cao hứng ông còn lấy mình ra làm ví dụ coi như đó là tấm gương cho cán bộ và nhân viên học tập noi theo. Vì thế uy tín của ông cao lắm, tiếng nói của ông rất có trọng lượng. Mọi việc trong cơ quan ông quán xuyến tất cả. Tuổi cao, công việc bề bộn nhưng ông rất vui. Nụ cười luôn rạng rỡ trên khuôn mặt già nua và nhăn nheo của ông.

Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010

Thương con-Truyện Mini

THƯƠNG CON

Cứ mỗi lần ông mắng con là bà nước mắt lã chã. Nhà có nhiều nhặn gì cho cam. Chỉ có ba mặt con. Thuở nhỏ, chúng đã phải chịu nhiều khổ cực. Thiếu ăn, thiếu mặc. Thằng cả, con hai “nửa đường đứt gánh” nghỉ học giữa chừng. Nghĩ lại những ngày đó lòng bà đau như cắt.

Thứ Hai, 13 tháng 12, 2010

Vỡ mộng-Truyện Mini

VỠ MỘNG

Thời bao cấp gia đình ông rất khó khăn. Cả nhà chỉ trông chờ vào gánh phở bán rong của bà. Thành thử hai đứa con đầu nửa đường đứt gánh, bỏ học giữa chừng.Thằng cả phải nghỉ học lớp 10 để về đi phụ xe. Cô hai xong lớp 9 rồi cùng mẹ bán phở. 

Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010

Hoa trầu-truyện Mini

HOA TRẦU

Sau ngày bố tôi mất, mẹ chuyển đến ở với gia đình tôi. Nhà tôi ở phố đất hẹp người đông nên chẳng có việc gì cho mẹ làm. Suốt ngày mẹ nằm trong phòng. Mặt buồn rười rượi. Vợ tôi mua thêm tivi để vào phòng mẹ. Cháu Hà vào ngủ với bà và vài ba ngày thuê băng về chiếu phim cho mẹ xem. Nhưng phim ảnh bây giờ nặng về bạo lực, gợi tình; các cảnh quảng cáo thường mượn cái đẹp thiên phú của cơ thể phụ nữ để phô trương cho sản phẩm của mình, không hợp với thị hiếu của mẹ. Mẹ nói thác là để cho cháu học, ít khi ngó ngàng tới tivi, phim ảnh.

Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010

Nhớ nghề-Truyện Mini

NHỚ NGHỀ

Trước đây, Tuấn làm nghề dạy học. Lương giáo viên “ba cọc ba đồng” không đủ nuôi con ăn học nên anh phải xin thôi việc. Tiền trợ cấp “nhận một lần” cộng thêm tiền vay mượn nội ngoại, anh mua được một mảnh vườn bên bờ suối để trồng rau. Nhờ siêng năng cần cù và biết áp dụng kỹ thuật canh tác nên vườn rau nhà anh tốt lắm. Rau xanh non mơn mởn, mượt mà. Chỉ nhìn đã thấy ngon con mắt. Ngoài những loại rau thông thường theo thời vụ, Tuấn còn biết lợi dụng khí hậu mát mẻ của Tây Nguyên vào mùa hạ để trồng rau trái vụ và những giống rau cao cấp như su lơ, đậu ngự… nên rau của anh được các chủ vựa ở thành phố bao tiêu trọn gói. Cứ vài ngày họ lại cho người đánh xe vào lấy hàng.

Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010

Chuyện sếp ly hôn-Truyện Mini

CHUYỆN SẾP LY HÔN

Tin vợ chồng sếp đưa nhau ra tòa lan nhanh trong cơ quan. Nó trở thành đề tài bàn luận sốt dẻo của mọi người. Nghe đâu sếp bị vợ bỏ vì suốt ngày đêm mải mê công việc cơ quan. Mà nghĩ cũng tội từ ký hợp đồng, mua sắm trang thiết bị đổi mới công nghệ cho đến xây dựng nhà xưởng, mở rộng qui mô sản xuất… một mình sếp lo cả. Còn thời gian, sức lực đâu mà nghĩ tới vợ con. Vợ sếp đang tuổi hồi xuân, năm canh vò võ làm sao chịu nổi! Ngày xưa người ta lo cái ăn, cái mặc chứ bây giờ đã có cơm ngon, áo đẹp, cuộc sống tinh thần trở nên vô cùng quan trọng. Nghĩ cho cùng chị ta vừa đáng trách nhưng cũng thật đáng thương. Có lẽ xuất phát từ lòng vị tha nên sếp không những đồng ý ly hôn mà còn để lại toàn bộ nhà cửa, tài sản cho chị. Còn sếp chỉ mang đồ dùng cá nhân đến ở phòng tập thể của cơ quan. Đây là dãy nhà cấp 4 được xây dựng từ thời bao cấp. Tường mốc meo rạn nứt. Mái ngói đã có nhiều chỗ dột. Được cái nó nằm ngay mặt phố chính nên rất có giá. Nhiều lần anh em trong cơ quan đề nghị thanh lý nhưng sếp chưa chịu.

Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

Đường vòng-Truyện Mini

ĐƯỜNG VÒNG

Ông Lợi làm tổng giám đốc trên 20 năm. Tuổi nghỉ hưu đã cận kề. Thế mà anh con trai đầu của ông vẫn lẹt đẹt ở chức phó phòng. Hồi bằng tuổi nó bây giờ, ông đã là phó tổng giám đốc thường trực.được chức vụ của ông. Nghĩ tới đó, ông toát mồ hôi hột. Chả lẽ công sức ông bỏ ra mấy mươi năm qua lại cho kẻ khác hưởng. Còn con ông phải chịu cảnh làm tôi làm tớ cho người ta. Nhưng đề bạt một phó phòng lên phó tổng giám đốc thì ông không làm được. Chẳng những cấp dưới dị nghị, người trong cơ quan tiếng ra tiếng vào mà cấp trên ai chấp nhận cho. Vì thế, trước kỳ đại hội đảng bộ ông nói nhỏ với mấy chiến hữu thân cận cơ cấu con ông vào danh sách đề cử bầu vào cấp ủy. Sau đó, một cuộc vận động hành lang được mở ra. Những cán bộ dưới quyền ông sốt sắng làm công tác vận động. Họ gặp từng đảng viên đề nghị bỏ phiếu cho con tổng giám đốc. Ông rất vui và hết sức tin tưởng vào nước cờ độc chiêu của mình. Ai ngờ, trong đại hội người có số phiếu thấp nhất là con ông. Ông điếng người, các “tham mưu con” chết lặng trong tiếng vỗ tay rào rào của cả hội trường khi tổ kiểm phiếu công bố kết quả bầu cử. Cứ đà này, ngày ông hạ cánh cậu ta chưa kế nhiệm.

Thứ Hai, 6 tháng 12, 2010

Cao thủ-Truyện Mini

CAO THỦ

Nhiều sếp sắp đến ngày về hưu thường buồn và bị sốc. Riêng ông lại khác hẳn. Ông không những rất vui vẻ mà còn thông báo cho cả cơ quan biết cuối năm này mình sẽ nghỉ hưu để nhường ghế giám đốc cho lớp trẻ. Tiếp đó, ông còn nói thêm: “Cấp trên

Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010

Được mời-Truyện Mini

ĐƯỢC MỜI

Vừa vào phòng, Thành thấy cái thiếp mời rất đẹp đặt trên bàn làm việc của mình. Mọi người hôm nay nhìn anh với ánh mắt là lạ. Anh cầm tờ thiệp lên rồi lẩm nhẩm đọc:

Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2010

Sắp xếp tổ chức-Truyện mini

SẮP XẾP TỔ CHỨC

Năm nay, ông sắp sáu mươi. Sức ông còn khỏe, trí ông còn sáng. Ông còn phục vụ được nhiều năm nữa cho đất nước nhưng cấp trên đã thông báo hết năm nay ông sẽ nghỉ hưu. Trong cuộc họp cơ quan (sau khi đã nhận được thông báo), ông tuyên bố: