Cầu Kiều dẫn lối sang sông
Công lao người bắc ghi lòng sao quên!
Chúng em thấu hiểu nỗi niềm
Những người dạy học kết duyên với nghề.
Dạy trò học tập say mê
Nghề nào cao quý bằng nghề giáo viên
Giáo viên là người trước tiên
Dựng xây nền móng vững bền nước non.
Thương trò như thể thương con
Vui buồn vinh nhục xoay tròn tháng năm
Thầy vui khi trò ngoan chăm
Xa trường nhưng vẫn nhớ ơn cô thầy.
Thầy giáo không sợ đắng cay
Vượt nỗi ấm ức vợ đay con hờn
Vui cùng trang sách sớm hôm
Soạn bài, mài chữ thâu đêm một mình.
Làm nghề dạy học thật vinh
Nhân tài đất nước do mình tạo ra
Thời gian không thể xóa nhòa
Ơn người gieo chữ nở hoa bốn mùa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét