SỐNG VỚI CHÍNH MÌNH
Cuộc đời là vô định
Sao em cứ bình thường?
Cuộc đời luôn nổi nênh
Sao em thích bình lặng?
Cuộc đời đâu bằng phẳng
Sao em chẳng đổi thay?
Năm tháng như mây bay
Phút chốc thành cát bụi!
Một mình em thui thủi
Giữa biển đời mênh mông.
Dẫu đẹp mắt, đẹp lòng
Nhưng hồn đâu thanh thản.
Em ơi, hãy can đảm
Sống thật với chính mình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét