Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010

Nhớ mãi trường xưa- Thơ Nguyễn Công Thanh

                                             NHỚ MÃI TRƯỜNG XƯA

Mười năm trở lại trường xưa,
Ngọc lan vẫn đợi vẫn chờ đó sao!

Ôi người bạn nhỏ thuở nào,
Mà nay to lớn vươn cao rợp trời.

Sáng chiều lan đứng nghiêng người,
Che nắng gió cho chúng tôi học hành.

Ngọc lan chẳng sợ nắng hanh,
Mùa khô lá vẫn tươi xanh khác thường.

Giữa hè cây nở giọt sương,
Hằng hà đốm trắng tỏa hương ngọt ngào.

Dù cho đủ cánh bay cao,
Hương lan-trường cũ dạt dào hồn tôi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét